TRIỆU LAM CHÂU
Anđrây
Vôdơnhexenxki sinh ngày 12 tháng 5 năm 1933, từ trần vào lúc 14 giờ 33
phút (giờ địa phương) ngày mùng 1 tháng 6 năm 2010, tại Mátxcơva, huởng thọ 77
tuổi. Ông bị bệnh tim đã lâu và đã trải qua ba lần mổ tim ở những bệnh viện
danh tiếng nhất tại Mátxcơva. Dẫu những năm cuối đời, sức khoẻ yếu, nhưng bút
lực thơ của ông vẫn không hề giảm sút.
Ông là một trong những
nhà thơ lớn nhất của nước Nga và Liên bang Xô Viết trước đây, nổi tiếng từ
những năm sáu mươi của thế kỷ trước, với những tác phẩm thơ và trường ca làm
chấn động lòng người bởi bút pháp mới mẻ, độc đáo như: Bức tranh ghép, Chống
hoà bình, Quả lê hình tam giác, Người thợ khắc, Quyến rũ, Những người thợ,
Parabôn, Iunôna và điều may mắn… Đặc biệt trường ca Iunôna và điều may mắn, đã
được chuyển thể thành vở diễn ôpêra. Vở diễn này đã trở thành tác phẩn sân khấu
kinh điển và không hề vắng bóng trên các sàn diễn khắp nước Nga suốt từ thời Xô
Viết đến nay.
Thơ ông trẻ trung,
giàu những phát hiện mới mang tính thời đại cao. Do vậy nhiều nhạc sĩ đã phổ
thơ ông thành những bài hát nổi tiếng như: Triệu bông hồng (đã được dịch sang
tiếng Việt, nhiều thính giả nước ta rất thích bài hát này), Bài ca hát lại, Bắt
đầu, Cô bé khóc trong tiếng súng…
Năm 1978 nhà thơ
Vôdơnhexenxki vinh dự được Nhà nước Liên xô tặng giải thưởng quốc gia về văn
học.
Nhà thơ Vôdơnhexenxki
sinh ra và lớn lên ở Mátxcơva. Ông đã có năng khiếu làm thơ từ thuở nhỏ. Năm 14
tuổi ông mạnh dạn gửi những bài thơ đầu tay của mình tới nhà thơ Bôric
Paxternak ( Người được trao giải Nôben về văn học năm 1958, với tiểu thuyết
“Bác sĩ Givagô”). Nhà thơ lớn Paxternak hồi ấy, đã nhìn thấy năng khiếu thơ đầy
triển vọng của Vôdơnhexenxki, nên đã hồi âm với những lời lẽ đầy cảm kích: “ Sự
xuất hiện của cháu trên văn đàn, như sóng trào, như cánh chim bay vút. Tôi vui
sướng và trông đợi nhiều ở cháu…”. Nhiều nhà phê bình Nga nhận định rằng: Chính
nhà thơ Paxternak là người cha đỡ đầu của Vôdơnhexenxki về phương diện thi ca.
Về sau này khi đã thành danh, Vôdơnhexenxki vẫn thường có những hồi tưởng đầy
kính cẩn về người cha đỡ đầu thi ca của mình. Ông nói: “Mỗi lần gặp ông (nhà
thơ Paxternak), tôi như được gặp ánh sáng của trời toả ra từ con người ông”.
Năm 1957 Vôdơnhexenxki
tốt nghiệp Trường đại học Kiến trúc Mátxcơva. Năm 1958 ông bắt đầu có thơ đăng
báo. Đặc biệt tập thơ “Bức tranh ghép”sau khi ấn hành, lại gặp sự cố. Tập thơ
bị đụng độ với sự kiểm duyệt nghặt nghèo của chính quyền Khơrutsốp hồi ấy (
Khơrutsốp lúc đó là Tổng bí thư Đảng Cộng sản Liên Xô, Chủ tịch Hội đồng Bộ
trưởng Liên bang Xô Viết. Theo nhận định của Đảng lao động Việt Nam hồi đó:
Khơrutsốp là người theo chủ nghĩa xét lại). Liên luỵ tới tập thơ này, có cả cô
biên tập viên Kapitalina Aphanaxiepva. Cô đã bị buộc thôi việc
ở nhà xất bản.
Thời những năm sáu
mươi của thế kỷ hai mươi, công chúng Nga Xô Viết yêu thơ rất
nồng nhiệt. Có những buổi hội Thơ đông hàng mười mấy ngàn người tập
trung ở sân vận động. Thế mà tất cả đều im phăng phắc lắng nghe những giọng đọc
thơ hùng hồn của chính những nhà thơ trẻ Vôdơnhexenxki, Eptusenkô…
Chính thể Khơrutsốp
không dung nạp tư tưởng tự do trong sáng tạo thi ca của Vôdơnhexenxki. Trong
một hội nghị gặp gỡ giữa các nhà lãnh đạo Xô Viết với văn nghệ sĩ, khi nhìn
thấy Vôdơnhexenxki, Khơrutsốp liền thét lên: “Ngài Vôdơnhexenxki, cút về nhà
đi! Tôi chỉ cần ra lệnh cho Selepin, thì ông ấy sẽ ký ngay một tấm hộ chiếu cho
ngài cút khỏi đất nước này”. Số phận của nhà thơ Vôdơnhexenxki được làm dịu
bớt, bởi nhờ tổng thống Hoa Kỳ hồi ấy là Kenơđi đã gọi điện riêng cho
Khơrutsốp, dàn xếp việc này.
Mặc dù vậy, nhưng
chính quyền vẫn cho phép nhà thơ Vôdơnhexenxki đi tham quan nước Mỹ. Sau chuyến
đi ấy, ông công bố trường ca “Quả lê hình tam giác”, và trở thành nhà thơ Xô
Viết nổi tiếng nhất trên đất Mỹ.
Bạn đọc nước ta đã
được làm quen với giọng thơ độc đáo của Vôdơnhexenxki qua một tập thơ nhỏ nhắn
mang tựa đề “Chân dung Plixetxkaia” (Nhà xuất bản Tác Phẩm mới – Hội nhà văn
Việt nam – 1983), do nhà thơ Tế Hanh tuyển dịch qua tiếng Pháp.
Sự quý trọng tài thơ
của Vôdơnhexenxki gần như thống nhất trong các tầng lớp nhân dân Liên Xô trước
đây và nước Nga hiện nay. Thơ ông mới lạ từ hình thức đến nội dung, từ cảm xúc
đến cách thể hiện. Tư duy thơ ông lạ lùng và độc đáo khiến bạn đọc dẫu chỉ đọc
một lần là nhớ mãi. Chẳng hạn như: Quả lê hình tam giác, Cái bóng của thanh âm,
Parabôn, Phản vũ trụ, Phản vật chất…
Ông đưa những từ ngữ
khoa học đậm chất thời đại vào trong thơ, với một niềm cảm hứng thơ mang tính
công dân sâu sắc. Chính vì vậy ông nhận được sự ngưỡng mộ rộng rãi của bạn đọc
yêu thơ.. Những hình ảnh bất ngờ và thú vị hiện diện trong thơ ông. Ông ví mắt
con mèo như cái bóng điện rađiô. Lưng con cá trắng như tua bin thuỷ điện
Tư duy thơ độc đáo và
lao động thơ chuyên cần của Vôdơnhexenxki, đã cho ông những phút xuất thần, mà
có được những vần thơ hay đến lạ lùng, khi nói về nữ nghệ sĩ múa Balê tài năng
Plixétxkaia (Cô là nghệ sĩ nhân dân, được giải thưởng Lênin. Là nghệ sĩ múa
thiên tài) như sau:
Cô mang trong tên cô
tiếng ào ào của những tràng tay vỗ
Có những cực địa lý,
cực khí hậu từ trường
Plixétxkaia là cực
huyền diệu…
Cô lôi cuốn cả căn phòng
trong trận lốc điên cuồng của điệu múa,
Của lòng ham sống, cô
chẳng buông tha.
Có những điệu múa im
lặng, điệu múa như tuyết tan ra.
Điệu múa như ánh địa
ngục.
Nếu mất đi, nó sẽ đốt
cháy một nửa hành tinh!
Cả đến sự im lặng đó
như rồ dại, sự im lặng của đợi
chờ, sự im lặng giữa
tia chớp và tiếng sấm
Nhịp điệu của cô mang
đầy chất nổ…
(Bản dịch của Tế Hanh)
Chúng ta đều biết
rằng: Nước Nga là một trong những cái nôi tuyệt vời sản sinh ra
nghệ thuật múa ba lê tinh hoa của thế giới. Từ những năm
bảy mươi của thế kỷ 19 nhạc sĩ thiên tài Nga Traicốpxki đã sáng tác ra vở nhạc
múa ba lê “Hồ thiên nga” làm say đắm hàng trăm triệu người trên khắp hoàn cầu
từ đó đến nay. Nghệ thuật múa ba lê là dùng động tác múa của
chân, tay và toàn bộ hình thể của con người, một cách rất tinh tế và hết sức
điêu luyện để thể hiện nội dung tư tưởng của tác phẩm nghệ thuật. Xem những
nghệ sĩ múa ba lê tài năng, ta có cảm tưởng như họ là những nàng tiên tuyệt vời
nhất, được Đấng thiêng liêng trên trời phái xuống trần gian, để thể hiện nét
huyền diệu vô cùng của Mường trời. Đến với múa ba lê là đến với những vẻ đẹp
tột cùng của lý tưởng con người đậm đà chất nhân văn lai láng nhất. Mọi người
đều ngưỡng mộ loại hình nghệ thuật siêu đẳng này. Và ta hãy nghe Vôdơnhexenxki
xuất thần cảm xúc tột đỉnh của mình trước nghệ sĩ múa thiên tài:
Tất cả mọi người đều
đi theo chiều đứng
Nhưng có người lại
muốn bay theo chiều ngang
Tất cả căn phòng như
rên siết khi thân cô nghiêng trên 30 độ góc
Đây không những là sự
chiến thắng sức hút
Ba lê là sự vượt qua
bức tường của âm thanh…
(Bản dịch của Tế Hanh)
Thơ
Vôdơnhexenxki đã đến với bạn đọc nước ta gần ba chục năm nay . Rất
nhiều bạn đọc nước ta ngưỡng mộ thơ ông, trong đó có người viết bài này. Tôi đã
tìm đọc thơ ông bấy lâu nay. Và đã thử sức dịch thơ ông được đôi bài. Trong
không khí đau thương tiễn ông lên Mường trời cao xanh, tôi xin mạo muội dẫn ra
đây một bản dịch thơ ông, mà tôi đã chắp bút dịch nó ra tiếng Việt và tiếng Tày
từ năm 2000:
Tiếng Việt:
Tắm ở Xibia
Tắm đi! Mở cửa nhanh
nào!
Những cô gái trẻ nhảy vào tuyết trong
Rơnoa vẽ có nổi không
Khoả thân hình thể miền rừng Xibia?
Những cô gái trẻ nhảy vào tuyết trong
Rơnoa vẽ có nổi không
Khoả thân hình thể miền rừng Xibia?
Vai lưng xum xít ngoài
kia
Như là đúc tự làng nghề thép ngân
Như là đúc tự làng nghề thép ngân
Lửa trong, tuyết ánh
khoả thân
Chúng tôi, bốn đứa trai tân ngợp hồn
Nóng ran trong áo lông chồn
Chúng tôi đùa bỡn dai hơn bao người.
Chúng tôi, bốn đứa trai tân ngợp hồn
Nóng ran trong áo lông chồn
Chúng tôi đùa bỡn dai hơn bao người.
Một cô dừng lại, mỉm
cười
Ném ngay cục tuyết vào người bạn tôi.
Ném ngay cục tuyết vào người bạn tôi.
(Triệu Lam Châu –
dịch)
Tiếng Tày:
Áp đang d’ú Xibia
Áp đang d’ú Xibia
Khay tu khoái lớ! Áp
lơ!
Mươi khao, slao ón oóc mà făn fi
Rơnoa vẹ đảy bấu d’è
D’ưởng đang kẻ gảng Xibia lủng làu?
Mươi khao, slao ón oóc mà făn fi
Rơnoa vẹ đảy bấu d’è
D’ưởng đang kẻ gảng Xibia lủng làu?
Ngảm lăng noỏc t’ỉ
phỏm pâu
T’ò t’ồng pẳn tứ chang đâư lỏ tiều
T’ò t’ồng pẳn tứ chang đâư lỏ tiều
Ảnh mươi fầy kẻ gảng
rièo
Slí ò boong khỏi, khoăn t’ièo báo tơn
Pích pôm chang bâư slửa khôn
Dùa căn loỏng lẻng nhịng gần slao nua.
Slí ò boong khỏi, khoăn t’ièo báo tơn
Pích pôm chang bâư slửa khôn
Dùa căn loỏng lẻng nhịng gần slao nua.
A đeo d’ặng d’ú, nhúm
khua
Bẳn căm mươi mẻn khảu ò bạn hây.
Bẳn căm mươi mẻn khảu ò bạn hây.
(Triệu Lam Châu –
mjày)
Vào ngày mùng 4 tháng
6 nhà thơ Vôdơnhexenxki được mai táng ở nghĩa trang Nôvơđevichie.
Thành phố biển Tuy
Hoà, đêm 2 tháng 6 năm 2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét