Triệu Lam Châu
Người yêu thơ tỉnh lẻ
Là người yêu thơ tỉnh lẻ
Ở miền nam Trung Bộ xa xăm
Lòng chúng tôi rực rỡ ánh trăng rằm
Hơn ba mươi năm
Lồng lộng ảo huyền Vầng thơ núi Nhạn
Lòng mỗi người là bến ngời tình bạn
Nơi hội tụ muôn nụ hồn bay đến tự muôn phương
Ôi Đêm thơ Rằm tháng giêng
Nét gạch nối tới Vĩnh hằng, xiết bao nhân ái
Hơn phần ba thế kỷ trải dài
Dẫu vất vả nhọc nhằn vì miếng cơm manh áo
Vẫn chưa yên những cơn gió bão
Những nỗi niềm riêng khó thổ lộ thành lời
Dẫu muôn điều như áng mây trôi
Cứ hờ hững với nỗi đời lầm lụi
Có góc hồn chưa hết màu tăm tối
Lòng yêu thơ quê này, có bao giờ vơi!
Bởi Phú Yên cũng là mảnh đất của Trời
Đậu rực rỡ giữa lòng người dân Việt
Lòng yêu thơ tột cùng tinh khiết
Hoá Vầng thơ trăng núi long lanh
Bền bỉ, nồng say… yêu thơ hơn ba mươi năm
Mà vẫn chưa xứng tầm
Để được đứng vào Bản đồ yêu thơ cả nước
Song Vầng thơ vẫn lấp lánh trăng ngân…
Tuy Hoà, Phú Yên, ngày 22 tháng Giêng năm Nhâm thìn (2012)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét