Khuyết danh
Tôi đang đánh
vi tính ở trong thư phòng, vợ tôi đang hướng dẫn Lợi Tân, con trai học lớp hai,
làm bài tập ở bên bàn trong phòng khách. Vợ tôi hiện nay là mẹ ghẻ của Lợi Tân,
khi nàng lấy tôi Lợi Tân mới năm tuổi.
Vợ tôi kết
hôn lần đầu, theo chính sách, chúng tôi còn có thể sinh thêm một con nữa, nhưng
vợ tôi bảo:
- Chẳng phải
chúng ta đã có Lợi Tân đó sao? Tất cả vì Lợi Tân, chúng ta không nên sinh con nữa!
Quyết định
như vậy của nàng làm cho tôi cứ cảm động mãi. Quan hệ giữa nàng và Lợi Tân rất
tốt, nếu không, làm sao mà mẹ con còn đùa nghịch rất vui sau khi Lợi Tân làm
bài tập xong.
Chuông cổng bỗng
đột nhiên reo lên. Lát sau, tôi thấy vợ gõ cửa thư phòng, nói nhỏ:
- Anh ra một
chút, mẹ Lợi Tân đến thăm nó đấy!
Con trai nhìn
mẹ đẻ của nó, trong khóe mắt óng ánh nước mắt, môi mấp máy hoài, nhưng cuối
cùng không nói một lời...
Mẹ Lợi Tân thấy
vợ tôi cười hì hì, không có chút ý tứ ghen tuông, rồi chìa hai cánh tay chạy tới
Lợi Tân:
- Con trai
ngoan, mau mau cho mẹ ngắm nhìn con nào!
Vợ tôi thấy Lợi
Tân đứng ngây ra, vội bảo:
- Lợi Tân,
mau gọi mẹ đi!
Ngược lại, Lợi
Tân vẻ sợ hãi, lúng túng lùi lại...
Mãi sau, cu cậu
mới gọi một tiếng "mẹ!" không phải nói với mẹ đẻ của nó, mà lại nói với
mẹ ghẻ của cậu:
- Mẹ! Con hơi
mệt, con buồn ngủ rồi!
Nói xong, cu
cậu chui tọt vào phòng ngủ nhỏ của nó, đóng chặt cửa lại.
Hành động của
con trai làm cho ba người lớn đều cảm thấy lúng túng, đặc biệt là mẹ đẻ Lợi
Tân, nàng nán lại một chút rồi bẽn lẽn chào ra về.
Con trai tôi
hôm nay làm sao vậy? Chờ cho mẹ đẻ Lợi Tân vừa đi khỏi, vợ tôi vào phòng tắm,
tôi bèn đến gõ cửa phòng con trai. Gõ mãi, cửa mới mở, thấy Lợi Tân dụi dụi mắt,
tôi bèn quan tâm thân mật hỏi:
- Sao, con
khóc ư? Trẻ con không lịch sự lễ phép không phải là bé ngoan, đây không phải là
khách, mà là mẹ đẻ ra con cơ mà! Ôi! Là đàn ông đàn ang, đừng có sụt sịt khóc nữa,
vừa rồi xảy ra chuyện gì nào, con tự nói ra đi!
Lợi Tân cầu
khẩn van xin nhìn tôi, như muốn hiểu rõ tâm tư của tôi. Mãi sau, cu cậu mới cúi
đầu nói:
- Trương Vi
trong lớp con vì thân mật nhiệt tình với mẹ đẻ của bạn ấy, nên bị mẹ mới của bạn
ấy không yêu bạn ấy nữa!
Vừa nói, con
trai tôi vừa ngẩng đầu nhìn tôi:
- Bố ơi! Mẹ
hiện nay đối xử tốt với con như thế, nếu con thân mật ôm hôn mẹ đẻ ra con, liệu
con có giống như bạn Trương Vi không...?
Một đứa con
trai mới tám tuổi, lại có cách nghĩ và lời nói hành động phức tạp như vậy ư? Tại
sao nhỉ? Tôi bỗng đờ đẫn cả người. Đúng lúc ấy vợ tôi mặc quần áo ngủ đi vào,
ôm con trai vào lòng hôn mấy cái, cười hì hì nói:
- Ngoan nào!
Mau cùng cha đi tắm đi. Theo qui định cũ, hôm nay ba chúng ta ngủ chung một giường
mà!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét