"TÀI CAO PHẬN THẤP CHÍ KHÍ UẤT - GIANG HỒ MÊ CHƠI QUÊN QUÊ HƯƠNG" Chào các bạn tới Blog của Nguyễn Văn Thông ( Hoài An) ĐT: 0988001456
Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2013
Cơm áo không đùa với khách thơ
“Cảnh đời cơ cực đang giơ vuốt, cơm áo không đùa với khách thơ”
Đúng thật!
Tôi nói tôi không cần nhiều tiền, tôi chỉ cần tự do sống thỏa mãn theo ý mình.
Nhưng mà tôi ơi, không có tiền làm sao tôi sống theo ý tôi muốn được ?
Ngẫm. Tôi quả thực là loại “con nhà lính tính nhà quan”. Kiếm được không nhiều nhưng tiêu pha thì thậm giỏi. Tôi cũng chưa từng hối hận về những khoản tiêu phí của mình. Chỉ là, tôi xót. xót cho mẹ tôi quanh năm làm cực làm khổ, lương một tháng có khi cũng chỉ bằng tôi bên này đi làm dăm ba ngày. Nhưng tôi lại vô trách nhiệm mà lười biếng. Tôi không muốn làm những gì mình không thích. Vì thế tôi hờ hững từ chối từng giờ làm thêm. Vì thế tôi cười khẩy nhẹ nhàng khi bạn đồng nghiệp trố mắt nhìn tôi mà hỏi :” Mày không làm thêm ? mày không cần tiền à ? Giàu nhỉ ?!” Tôi thà ngồi buồn chán hàng giờ bên máy tính cũng không nguyện. Vì thế, tôi, mới ích kỷ và nhỏ mọn làm sao ~
Sống như thế nào mới là sống theo ý của mình đây ?
Làm sao để có thể sống theo ý mình ?
Tôi có đủ loại hoang mang.
Tôi có hàng ngàn cái bất mãn.
Tôi thương mẹ tôi. Càng phục bà vì cái sự nhẫn của bà. Thật, nhẫn thật giỏi!
Nhẫn suốt một thời tuổi trẻ, nhẫn qua bao nhiêu tháng bao nhiêu năm, một thân một mình cặm cụi nuôi hai dứa con vô tâm khôn lớn, nhẫn, nhẫn, nhẫn…. Nhẫn để rồi được bù đắp như thế đấy.
Cơm áo không đùa với khách thơ. Đúng thật.
Tôi muốn làm khách thơ? Cũng còn phải qua cái hàng rào cơm áo đã !
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét