Hội Văn học Nghệ thuật VN tại LB Nga | http://nguoibanduong.net |
Triệu Lam Châu - Chùm thơ dự thi thứ 5 : Hương cốm trên sông Nhêva
07.05.2013 20:06
HƯƠNG CỐM TRÊN SÔNG NHÊVA
(Kỷ niệm về những hạt cốm nhận được từ quê nhà)
Chưa buổi chiều nào thơm như chiều nay
Hạt cốm xanh màu trời dìu dịu
Gió từ sông thoáng đậu vào mát rượi
Bàn tay run rẩy giữa chiều vàng
Ôi hương thơm mênh mang
Lấp loáng mặt sông, ảo huyền mái phố
Những cung điện mơ màng như ngủ
Những tháp chuông lộng lẫy nguy nga
Hạt cốm thơm mát dịu lòng tay(Kỷ niệm về những hạt cốm nhận được từ quê nhà)
Chưa buổi chiều nào thơm như chiều nay
Hạt cốm xanh màu trời dìu dịu
Gió từ sông thoáng đậu vào mát rượi
Bàn tay run rẩy giữa chiều vàng
Ôi hương thơm mênh mang
Lấp loáng mặt sông, ảo huyền mái phố
Những cung điện mơ màng như ngủ
Những tháp chuông lộng lẫy nguy nga
Hương vị của quê hương ta đó
Những mảnh trời phương nam đầy nắng gió
Bỗng tụ về, lấp lánh Nhêva
Em gửi cho anh tự quê nhà
Mùa thu đã về trên mái núi
Thôn xóm rộn ràng hương lúa mới
Tiếng chày giã cốm mịn đêm trăng
Hạt cốm thơm ngời ánh trăng thanh
Có in nụ cười em tươi trẻ
Kết đọng những tháng ngày vất vả
Lặn lội đồng chua, dầu dãi nắng mưa
Dòng sông Nhêva lững lờ
Như thể ngừng trôi, chiều vời vợi
Như ngỡ ngàng trước một mùi hương lạ
Hương cốm nồng nàn, mùa thu trong
Cùng bạn Nga sum vầy bên sông
Thiên nga sáng rợp trời Ban Tích
Những ánh mắt đượm màu ngọc bích
Hương cốm thơm lừng trên sông Nhêva…
Lêningrát 1971- Cao Bằng 2010
DƯỚI TÁN LÁ PHONG VÀNG
Dưới tán lá phong vàng
Ngọn lửa sáng bập bùng, hương nhựa thông phảng phất
Ánh nắng chiều hôm vừa chợt tắt
Mảnh trăng ngời lấp ló đỉnh non sương
Trăng mọc lên từ nơi giấu kim cương
Nơi giấu trái tim rừng rộn rực
Nơi những chòm sao giấu trong vòm lá mật
Bỗng nở bùng chuỗi hạt sáng lung linh
Đàn balalaica sôi nổi, thần tình
Những giai điệu hương ngàn chắp cánh
Lời ca như đọng thành trái chín
Tán rừng chao động ánh trăng nghiêng
Nhẹ nhàng nâng cây sáo trên tay
Thánh thót, véo von, dập dìu, bổi hổi…
Lời trái tim của miền quê nhiệt đới
Khúc tâm tình lay động Cápcadơ
Bạn nắm tay đồng thanh đáp: U ra…*
Rừng phong nối dài thêm tiếng sáo
Tất cả bỗng trở thành huyền ảo
Những ngả đường lấp loáng ánh trăng soi
Balalaica nâng tiếng sáo hồn tôi
Cùng bạn đi khắp rừng ôn đới
Đi đến tận cùng niềm hồ hởi
Mảnh quặng lòng giấu nơi gương trăng
Ôi mảnh trăng rừng
Đẹp như trái táo ngọt lành ẩn trong vòm lá
Thơm như trái cam rực vàng miền nắng lửa
Một ngọn đèn tỏ lối đến ban mai…
Cápcadơ 1973 – Cao Bằng 2010*U ra: Hoan hô (tiếng Nga)
MÙA THU LẠI ĐẾN RỒI
(Kỷ niệm lộ trình địa chất ở Gariatri Klius năm 1973)
Mùa thu lại đến rồi
Rừng phong có lại rực vàng như buổi ấy
Nét tươi trong có lại tụ về nơi đáy suối
Giọt sao ngời như ánh mắt em xa
Ôi miền rừng Turơbada
Đêm vũ hội trong ngần quanh đống lửa
Mỗi nhịp múa trào sôi đàn gió
Hương ngàn thơm ngây ngất ánh trăng thơm
Em là em , hay là trái đào tiên
Mà ngọt lịm lòng anh đến vậy
Là công chúa ngủ giữa rừng vừa thức dậy
Hay tiên nga nghiêng cánh xuống thăm anh?
Nét chân thon gieo xuống thật nhẹ nhàng
Ngàn phím đàn sao lung linh trên mặt đất
Gieo vào cái nồng nàn đằm sâu trong lồng ngực
Nhóm bùng lên một giọng sáo ảo huyền
Giọng sáo tre quê mùa, mà lay động mọi nguồn
Nguồn ánh sáng toả ngời trong ánh mắt
Nguồn say đắm vút cao, mà lặng thầm dè dặt
Như thoáng gió mơ hồ… bao tiếng lá lao xao…
Mái tóc vàng mơ, má ửng màu đào
Nụ cười ai như bông hoa linh lan chúm chím
Như ẩn hiện hiện một nỗi niềm sâu kín
Và đậu ngời trên phím sáo nơi anh…
Trăng rừng thu mênh mang
Nụ ngời Nga nồng nàn sâu thẳm
Nay phím sáo một mình… ngẩn ngơ, ngưỡng vọng
Ngân giọng chờ… một ánh linh lan…
Gariatri Klius 1973 – Cao Bằng 2010
MÙA ĐÔNG NĂM ẤY
Mùa đông năm ấy
Tuyết trắng tinh khôi phủ khắp phố phường
Phủ lên khắp đồi cây, bến bãi…
Em đến rủ tôi đi trượt tuyết ngoại ô
Chúng tôi trèo lên tới đỉnh gò
Nhìn xuống dưới, thấy sâu hun hút
Lòng tôi run, em lại nở nụ cười, nheo mắt
Như thầm trêu: Nam nhi lại thế này chăng?
Tôi hiểu nụ cười giễu cợt của nàng
Nên tôi hít thật sâu khí trời vào trong lồng ngực
Cả mấy triệu hồng cầu cùng gắng sức
Đồi Lênin tuyết trắng long lanh…
Xe trượt vút lao nhanh
Ai ngờ cái hít thở trên kia lại nhiệm màu quá thể
Tôi tỉnh táo lạ lùng, nàng bỗng nhiên mệt lả
Dựa người vào tôi, đôi môi đỏ hây hây
Tôi liền chớp lấy ngay thời cơ hiếm hoi này
Lén hôn thật nhẹ nhàng, đằm sâu bỏng cháy
Gió tuyết lạnh mà lòng nóng chảy
Nghe thiên thần vỗ cánh bay cao…
Đã bao mùa tuyết rơi xôn xao
Nghe bài ca “Đồi Lênin” bao người vẫn hát
Lòng tôi lại bay về nẻo khác:
Một nụ ngầm… mà như tuyết… như sôi…
Mátxcơva 1974 – Cao Bằng 2010
VỈA QUẶNG NGẦM CŨNG HIỆN LÊN TỪNG ĐÔI
Chiều ấy ánh vàng thu mênh mang
Ta cùng nhau lộ trình theo mạch quặng ngầm của núi
Ôi miền Cápcadơ phập phồng nỗi đợi
Bước chân hồng in bên suối long lanh
Anh từ Xanh Pêtécbua tráng lệ kinh thành
Mang theo dòng Nhêva trong ngời ánh biếc
Đến với miền rừng Cápcadơ trùng điệp
Em ươm vàng thu lên những triền đồi
Vỉa quặng ngầm cũng hiện lên từng đôi
Vỉa này mập mặt trời, vỉa kia gầy trăng khuyết
Điều này chỉ có riêng chúng mình nhận biết
Giọng chim ngàn tình tứ cứ như trêu…
Vỉa quặng xuôi theo mạch ánh chiều
Vỉa lòng ta song hành cùng phát sáng
Ôi ánh vàng thu Cápcadơ mênh mang đồng vọng
Những tiếng thầm rung trong sâu thẳm lòng mình
Để đêm về bên ngọn lửa giữa rừng
Tiếng sáo lòng anh mang hồn quê nhiệt đới
Cài lên mảnh trăng ngàn rười rượi
Một nỗi niềm e ấp Cápcadơ
Để năm tháng nhoè đi… để có bây giờ
Vỉa vàng thu lặng gieo lòng nhau thuở ấy
Như hoá thành trăng giữa rừng xưa chín mẩy
Giọng chim ngàn… lại tình tứ trêu chăng?
Cápcadơ 1973 – Tuy Hoà 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét