Nguyễn Văn Thông
Quê hương con có thảm cỏ bờ đê
Mỗi buổi chiều chơi bịt mắt bắt dê
Trên triền dốc lũ trâu bò no cỏ
Con nghé vàng trêu đùa la ó
Nhoẻn miệng cười răng nỏ có cấy mô.
Quê hương con có ruộng lúa đồng ngô
Mùi mạ mới Mệ cấy cày kịp tết
Mùa đông này càng thêm giá rét
Cua lên bờ cá chết dưới ao.
Con vẫn nhớ theo Mệ cấy năm nao
Chân tê cóng không còn cảm giác
Thương mệ già thân còm xơ xác
Rét xiêu người da xé nẻ chân chim.
Đã mấy năm Mệ đón tết lặng im
Con xa xứ lòng Mệ đau quặn thắt
Ngày xưa đó nhà đông người quá chật
Còn bây giờ…cha mất Mệ neo đơn
Năm đứa con mỗi đứa một phương
Gian nhà trống không người thêm lạnh lẽo.
Tin con về Mệ mừng khoe khắp xóm
Gặp O Gì Mệ cũng nhắn lên chơi
Mệ cấy nhanh cho kịp vụ thời
Lo tết đến lũ con về đông đủ
Con nghé ọ như hiểu lòng của chủ
Nhoẻn miệng cười vừa nhú được hai răng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét