Nguyễn Văn
Thông
Vọng tiếng hồn thi sĩ
Vi vút cây thông già
Máu loang cả hồn điên
Hàn chơi trăng mãi miết
Trăng là trăng là trăng
Máu là máu là máu
Hàn yêu trăng mãnh liệt
Ánh trăng tàn thảm thiết
Vũng máu dệt hồn thơ.
Gái quê cười bẽn lẽn
Trên đồi thông nhởn nhơ
Ngực phập phồng gió giỡn
Bướm ong cùng lả lơi
Làm tình cùng thi sĩ
Bên gốc cây thông già
Hồn Hàn bay lã chả
Toàn trăng và toàn hoa
Thảm một đời thi sĩ
Bi một kiếp phong trần
Sầu một đời lãng tử
Cõi âm lẫn cõi dương
Hồn Hàn bay lã chã
Bên gốc cây thông già
Chờ thuyền về cập bến
Chở trăng và chở hoa.
Hỡi nàng trăng ngẫn ngơ
Trăng sáng tự bao giờ
Mà Hàn mê mẫn vậy
Nàng đi vào ý thơ
Trăng cùng chàng lã lướt
Trăng là trăng là trăng
Máu là máu là máu
Hàn yêu trăng mãnh liệt
Ánh trăng tàn thảm thiết
Vũng máu dệt hồn thơ.
Quy nhơn 06/11/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét