Nguyễn Văn Thông
Đêm khuya vắng
ngắt vầng trăng khuyết
Bồi hồi hôn nhẹ
ngọn tre cong
Rạo rực lòng ta
cô thiếu nữ
Ánh mắt đưa
tình khiến ngất ngư
Tình cờ nhận
được tình em đó
Lòng anh run nhẹ
ánh sao khuya
Bạn bè rảo
bước đưa đưa tiến
Bỏ mặc mình anh
với bạn hiền
Ngày mai xa cách
trăm cây số
Muốn ngõ cùng
ai theo sóng vỗ
Lòng anh là bờ
bến xô vào
Biết em là ngọn
sóng dâng cao
Anh sẽ nguyện
giữ lòng mình vững chắc
Sóng em vào ấp
ủ bến lòng anh
Ngày mai xa cách
mai xa cách
Biết nói gì đây
hỡi lòng này
Trăm điều chứa
đựng nhưng không nói
Sợ phải chi ly
khi xa nhau
Sóng kia tuy lớn
nhưng êm ả
Biết ngã về đâu
lúc xế tà
Đêm nay khó ngủ
bên cây bút
Viết hết lòng
mình cùng trang giấy
Đưa ta về kỉ
niệm khó quên
Ôi mối tình
không tên không tuổi
Sao mi lại làm
ta bối rối
Trước người yêu
trăm điều muốn nói
Sao mi lại gói
trọn trong tim.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét