Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2014

Tết Về Quê Xứ Nghệ

Nguyễn Văn Thông



Tết ni con về thăm quê xứ nghệ
Quê hương con có thảm cỏ bờ đê
Mỗi buổi chiều chơi bịt mắt bắt dê
Trên triền dốc lũ trâu bò no cỏ
Con nghé vàng trêu đùa la ó
Nhoẻn miệng cười răng nỏ có cấy mô.

Quê hương con có ruộng lúa đồng ngô
Mùi mạ mới Mệ cấy cày kịp tết
Mùa đông này càng thêm giá rét
Cua lên bờ cá chết dưới ao.

Con vẫn nhớ theo Mệ cấy năm nao
Chân tê cóng không còn cảm giác
Thương mệ già thân còm xơ xác
Rét xiêu người da xé nẻ chân chim.

Đã mấy năm Mệ đón tết lặng im
Con xa xứ lòng Mệ đau quặn thắt
Ngày xưa đó nhà đông người quá chật
Còn bây giờ…cha mất Mệ neo đơn
Năm đứa con mỗi đứa một phương
Gian nhà trống không người thêm lạnh lẽo.

Tin con về Mệ mừng khoe khắp xóm
Gặp O Gì Mệ cũng nhắn lên chơi
Mệ cấy nhanh cho kịp vụ thời
Lo tết đến lũ con về đông đủ
Con nghé ọ như hiểu lòng của chủ
Nhoẻn miệng cười vừa nhú được hai răng!



Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

Bình Long



1972!
Mùa hè đỏ lửa
Tối cả đất trời
Mù mịt bom rơi
Cánh đồng rạ cháy.

Bình Long sóng dậy
Đạn bắn điên cuồng
Nát cả nhà thương
Dân tình thế thái.

Quân thù sợ hãi
Tháo chạy điên cuồng
Thảm sát dân thường
Xác ngập đầy đường
Dòng sông máu chảy
Nhuốm màu tang thương.

Hòa bình lập lại
Đẩy lùi chiến tranh
Màu xanh công nghiệp
Thay màu tang thương
Bình Long đất mẹ
Anh dũng kiên cường
Xây dựng quê hương
Từng ngày đổi mới
Nhân dân phấn khởi
Từng bước vươn lên
Làm giàu chính đáng
Trên quê hương mình
Vững tin vào Đảng
Bác Hồ Chí Minh!








Thứ Hai, 9 tháng 12, 2013

Một Mình



              Nguyễn Văn Thông

Một mình đối diện một mình
Một mình đối diện bóng hình trong gương
Một mình sợi nhớ sợi thương
Một mình độc bước ngoài đường đông vui
Một mình mình nhếch mép cười
Người đông như thế chẳng người nào quen.

Một mình phố đã lên đèn
Một mình mình bước bóng mình theo sau
Một mình mình với nổi đau
Một mình mình với dạ sầu ai hay
Một mình mình với bàn tay
Một mình mình với trả vay nợ đời
Một mình mình với biển khơi
Đảo xanh cát trắng mây trời bạn ta.

Một mình hóa đá không nhà
Một mình mình với bài ca không lời
Một mình mình với mình thôi
Bơ vơ giữa chốn phồng hoa một mình!