Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

VỌNG TIẾNG HỒN MẶC TỬ


                               Nguyễn Văn Thông

Vọng tiếng hồn thi sĩ
Vi vút cây thông già
Máu loang cả hồn điên
Hàn chơi trăng mãi miết
Trăng là trăng là trăng
Máu là máu là máu
Hàn yêu trăng mãnh liệt
Ánh trăng tàn thảm thiết
Vũng máu dệt hồn thơ.

Gái quê cười bẽn lẽn
Trên đồi thông nhởn nhơ
Ngực phập phồng gió giỡn
Bướm ong cùng lả lơi
Làm tình cùng thi sĩ
Bên gốc cây thông già
Hồn Hàn bay lã chả
Toàn trăng và toàn hoa

Thảm một đời thi sĩ
Bi một kiếp phong trần
Sầu một đời lãng tử
Cõi âm lẫn cõi dương
Hồn Hàn bay lã chã
Bên gốc cây thông già
Chờ thuyền về cập bến
Chở trăng và chở hoa.

Hỡi nàng trăng ngẫn ngơ
Trăng sáng tự bao giờ
Mà Hàn mê mẫn vậy
Nàng đi vào ý thơ
Trăng cùng chàng lã lướt
Trăng là trăng là trăng
Máu là máu là máu
Hàn yêu trăng mãnh liệt
Ánh trăng tàn thảm thiết
Vũng máu dệt hồn thơ.
                      

                              Quy nhơn 06/11/2013

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

TRÒ ĐỜI


                                                                                 Nguyễn Văn Thông



Ám ảnh!
Bàn tay ngộm ngoạm ma quái
Đột lốt kẻ học giả
Sờ soạng đồng tiền dính máu
Sột soạt bỏ vào túi bê bết
Quặn thắt!
Con mắt ngơ ngác nhìn
Thả tuột vào khoảng không trơ trẽn
Tối om!
Nghờ nghệch mặt người
Những con mắt vô hồn.

Bàn tay thô kệch ngắn ngủi
Những đường vân sần sùi xé toạc
Gân guốc, lần mò, dọa dẫm
Trên những đường cong vô hình
Chịu đựng, rên siết, cào cấu
Mặt người ngờ nghệch
Những con mắt vô hồn

Bàn tay ma thuật
Mụ phù thủy làm trò
Hoán đôi ngôi vị
Kẻ nhận người cho
Sĩ diện hão!

Đôi bàn tay xinh xắn hồng hào
Mùi thơm từ da thịt
Ngửi vào bàn tay em bé
Quên hết tất cả trò đời
Ta trở về với bản thể
Bàn tay mẹ sinh ra.


Ác mộng đôi bàn tay 3/11/2013.

Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2013

CĂN PHÒNG MA

                          Nguyễn Văn Thông


Ẩn hiện
Sáng tối
Chập chờn
Chớp lóe
Mờ ảo
Trắng bệch
Hồn ma
Một bàn tay vô hình
Thảm thiết
Cào xé
Móng vuốt
Cắm phập vào da thịt người
Đỏ lòm, lênh láng
Máu!
Quằn quại!
Rên siết!
Yên tĩnh!
Hồn ma tan biến giữa ánh sáng trắng, vô hồn!
Tĩnh mịch
Đêm khuya!