Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

TRÒ ĐỜI


                                                                                 Nguyễn Văn Thông



Ám ảnh!
Bàn tay ngộm ngoạm ma quái
Đột lốt kẻ học giả
Sờ soạng đồng tiền dính máu
Sột soạt bỏ vào túi bê bết
Quặn thắt!
Con mắt ngơ ngác nhìn
Thả tuột vào khoảng không trơ trẽn
Tối om!
Nghờ nghệch mặt người
Những con mắt vô hồn.

Bàn tay thô kệch ngắn ngủi
Những đường vân sần sùi xé toạc
Gân guốc, lần mò, dọa dẫm
Trên những đường cong vô hình
Chịu đựng, rên siết, cào cấu
Mặt người ngờ nghệch
Những con mắt vô hồn

Bàn tay ma thuật
Mụ phù thủy làm trò
Hoán đôi ngôi vị
Kẻ nhận người cho
Sĩ diện hão!

Đôi bàn tay xinh xắn hồng hào
Mùi thơm từ da thịt
Ngửi vào bàn tay em bé
Quên hết tất cả trò đời
Ta trở về với bản thể
Bàn tay mẹ sinh ra.


Ác mộng đôi bàn tay 3/11/2013.

Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2013

CĂN PHÒNG MA

                          Nguyễn Văn Thông


Ẩn hiện
Sáng tối
Chập chờn
Chớp lóe
Mờ ảo
Trắng bệch
Hồn ma
Một bàn tay vô hình
Thảm thiết
Cào xé
Móng vuốt
Cắm phập vào da thịt người
Đỏ lòm, lênh láng
Máu!
Quằn quại!
Rên siết!
Yên tĩnh!
Hồn ma tan biến giữa ánh sáng trắng, vô hồn!
Tĩnh mịch
Đêm khuya!





Thơ Tôi

                                  Nguyễn Văn Thông

Thơ tôi vốn dĩ rất khó ưa
Nhăng cuội lung tung nói cũng thừa
Kẻ xem nhếch mép thằng cha dở
Người nhìn nâng đỡ nói thơ hay.

Hay dở xem ra cũng lắm trò
Sáng tác thơ văn thấy cũng lo
Làm sao vừa được lòng ai đó
Nếu không thơ cũng gói chả giò.

Thơ tôi vốn dĩ rất thích làm
Không vì danh vọng hão huyền sang
Dệt bao tâm khảm vào con chữ
Đan mấy vần thơ một tiếng lòng.