Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

Bon Chen


Bon chen

Phố đông người chật hẹp
Dòng đời pha lẫn dòng người
Xe cộ đua nhau tít còi inh ỏi
Hàng bày bán khắp vỉa hè
Người ùn ùn ách tắc
Công sở, cơ quan, chức sắc
Nhà thương, bệnh viện, cửa quyền
Dân đen chen chúc ra về
Quên ô, quên nón, không thèm nhặt
Quy luật thời gian buông thả
Quy luật đời người nghiệt ngã
Quy luật xã hội trớ trêu
Người hèn mọn dang tay hứng chịu
Bất công, bất lực, bất tài.
                                Nguyễn Văn Thông

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

Cà Phê Sáng

Cà phê sáng
 Cà Phê sáng
 Một mình nhâm nhi nổi buồn nhân thế và thời cuộc
Cà phê sáng
Thả hồn mình vào ngọn gió du dương lã lướt.
Cà phê sáng
Lặng thinh trong không gian vô hồn nặng trịch
Cà phê sáng
Rong ruỗi trên intenet ngao du khắp quả địa cầu
Cà phê sáng
Mãi lắc đầu với cô bác anh chi em bán vé số dạo ven đường...

Cà phê sáng
Một mình cảm nhận sự trống trải của cs.
Cà phê sáng
Một mình thưởng thức vị đắng của cà phê.
Cà phê sáng
Một mình nhìn ngắm dòng đời tất bật đổ xô mưu sinh.
Cà phê sáng
Thả hồn mình vào dòng nhạc du dương
Cà phê sáng
Nét đẹp văn hóa của người việt!

                                                   Nguyễn Văn Thông 

MẸ TÔI ( NTT)

 Gia dình

MẸ TÔI

mẹ tôi dòng dõi nhà quêtrầu cau từ thuở chưa về làm dâuáo sồi nâu, mấn bùn nâutrắng trong dải yếm bắc cầu nên duyên


cha tôi chẳng đỗ trạng nguyên
ông đồ hay chữ thường quên việc nhàmẹ tôi chẳng tiếng kêu cahai tay đồng áng lợn gà nồi niêu


chồng con duyên phận phải chiều
ca dao ru lúa câu Kiều ru congái trai mấy đứa vuông trònchiến tranh mình mẹ ngóng con, thờ chồng


bây giờ phố chật người đông
đứa nam đứa bắc nâu sồng mẹ thăm(tuổi già đi lại khó khănthương con nhớ cháu đêm nằm chẳng yên)


mẹ tôi tóc bạc răng đen
nhớ thương xanh thắm một miền nhà quê.