Nguyễn Văn Thông
Nỗi buồn thâu tóm vào tim
Nhói đau một mảnh tình riêng dại khờ
Nói bơ vơ, chẳng bơ vơ
Mà sao mắt cứ bâng quơ lối về.
Nơi đây lỗi hẹn lời thề
Mà theo năm tháng giãi dề dấu chân
Rêu phong phủ kín xa gần
Dấu giày dẫm nát một phần trái tim.