Đôi lời Nguyễn Thông gửi đến chị Phương Hằng
Định rằng, chẳng nói làm chi
Những phường danh lợi lắm khi cũng buồn
Thôi thì nước chảy mưa tuôn
Buồm xuôi ngọn gió, nước luôn theo dòng
Ngược bè , lũ cuốn thành sông
Ngược lời, dù đúng cũng gông vào mình.
Chị Hằng nếu có lặng thinh
Từ thiện sẽ khó phân minh rõ ràng
Bên bờ vũ trụ Vân Am
Sư thầy ông nội sỗ sàng loạn luân
Thần y, dán mác lừa dân
Tiếp tay bởi bọn có thân thế thời
Nghệ sĩ ca ngợi hết lời
Bẩm sinh, câm điếc, tức thời khỏi ngay
Mọi chuyện, rõ như ban ngày
Nếu chị im lặng, phơi bày được không?!
Bây giờ chị gặp bão dông
Cũng do chị quá lời ngông với đời
Ở cương vị chị, chị ơi !
Cứ bên anh Dũng, kệ đời được không?!
Hằng ngày sát cánh bên chồng
Lên xe xuống phố kẻ trông người dòm
Việc đời kệ mẹ, cho xong!
Vướng vào thêm bận, đừng mong đổi dời.